Một câu chuyện hoà giải
Chúng ta cần phải nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ và không chỉ tập trung vào lỗi lầm của người khác
Bài viết được gửi từ độc giả La Thiên, trong chương trình Bạn đọc viết của Phuc Minh Books. Quý độc giả gửi bài cho chúng tôi, vui lòng inbox nhé
Tác phẩm Hòa giải của Shiga Naoya gồm nhiều truyện ngắn sâu sắc về tâm lý con người và những xung đột trong mối quan hệ gia đình. Câu chuyện không quá phức tạp ly kỳ, nhưng lại chạm đến những cảm xúc rất thật và rất gần gũi, đặc biệt là về những căng thẳng, mâu thuẫn trong các mối quan hệ cha con và cuộc sống thường ngày.
Một trong những tác phẩm nổi bật thuộc tập sách là truyện ngắn Hòa giải.
Câu chuyện kể về một người con trai (nhân vật chính) trở về thăm gia đình sau nhiều năm xa cách. Trước khi rời khỏi nhà, anh đã có một cuộc xung đột gay gắt với cha mình. Người cha, một người nghiêm khắc và bảo thủ, luôn coi trọng sự tôn trọng và kỷ cương trong gia đình. Người con trai, trong khi đó, là một người có tính cách tự do, cảm thấy bị áp bức bởi những nguyên tắc cứng nhắc mà cha đặt ra. Cuộc cãi vã giữa hai cha con là đỉnh điểm của những căng thẳng đã âm ỉ từ lâu.
Khi nhân vật chính trở về nhà sau một thời gian dài, anh nhận ra rằng mối quan hệ giữa mình và cha vẫn còn đó, nhưng đã có một sự thay đổi sâu sắc trong cảm xúc và suy nghĩ. Cuộc gặp gỡ giữa cha con không có sự đối đầu trực tiếp mà là một quá trình của sự nhận thức, cảm thông và hoà giải. Tuy nhiên, mâu thuẫn vẫn chưa được giải quyết hoàn toàn, và thay vào đó, câu chuyện dẫn dắt người đọc đến một sự nhận thức rằng đôi khi, sự hoà giải không phải lúc nào cũng mang lại sự xóa bỏ mọi vết thương, nhưng là một quá trình chấp nhận và tìm ra sự bình yên trong nội tâm.
Shiga Naoya có lối văn tập trung vào những khoảnh khắc im lặng, những cử chỉ và ánh mắt. Đó là một cái nhìn tinh tường về tâm trạng và những thay đổi trong suy nghĩ của nhân vật chính. Mối quan hệ giữa cha và con trong câu chuyện, dù có sự hòa giải nhất định, nhưng vẫn luôn tồn tại một khoảng cách vô hình, khiến nhân vật chính cảm nhận được sự trống vắng và khó có thể hoàn toàn khôi phục lại những gì đã mất.
Tác phẩm đưa tôi đối diện với những cảm xúc lẫn lộn, những vết thương khó xoá. Điều này khiến tôi nghĩ về những mối quan hệ trong cuộc sống, đặc biệt là trong gia đình, nơi mà đôi khi sự cứng nhắc và thiếu hiểu biết có thể tạo ra những khoảng cách không thể thu hẹp. Tuy nhiên, Naoya cũng cho thấy rằng, dù không thể hoàn toàn xoá bỏ những xung đột, việc tìm ra sự bình yên và chấp nhận những điều chưa thể thay đổi là một phần quan trọng của sự hoà giải.
Tôi là một người trẻ sống trong một gia đình thiếu sự kết nối cả từ phía tôi lẫn gia đình có lẽ cũng không chỉ riêng tôi đánh mất đi sự kết nối đó, ở ngoài kia có rất nhiều người bạn cùng từng tâm sự với tôi và họ cảm thấy mình thừa thãi hay cố dằn vặt bản thân hoặc gồng mình lên để thoát ra khỏi đó bằng mọi cách có thể cho dù có làm tổn thương đến mọi người trong gia đình, tác phẩm này có thể dạy tôi nhiều bài học quan trọng.
Đầu tiên, là tầm quan trọng của việc đối diện với cảm xúc của chính mình. Ta cứ sống mãi và thậm chí là không muốn ra khỏi sự oán giận, thiếu sự thấu hiểu và lắng nghe, khiến các mối quan hệ trong gia đình trở nên căng thẳng. Nhưng như trong truyện, việc chấp nhận rằng không phải tất cả mọi thứ đều có thể lành lại ngay lập tức cũng là một bước quan trọng để làm dịu đi những mâu thuẫn. Tác phẩm nhấn mạnh sự cần thiết của sự thấu hiểu và cảm thông. Người con trai trong câu chuyện không hoàn toàn thay đổi thái độ với cha mình, nhưng anh đã bắt đầu nhận ra những khó khăn và sự nghiêm khắc của cha, từ đó có thể hiểu được phần nào nguyên nhân của những mâu thuẫn. Điều này cho thấy, nếu chúng ta muốn có một mối quan hệ hòa thuận trong gia đình, chúng ta cần phải nhìn nhận vấn đề từ nhiều góc độ và không chỉ tập trung vào lỗi lầm của người khác mà cần có góc nhìn thấu hiểu và trả lời cho mình những câu hỏi vì sao. với tôi việc đặt câu hỏi và đứng trên góc nhìn của người khác để hiểu họ là điều quan trọng trong việc cân bằng và duy trì các mối quan hệ khi có vấn đề xảy ra.
Cuối cùng, một bài học nữa là sự kiên nhẫn trong việc xây dựng lại mối quan hệ. Hoà giải không phải là điều có thể xảy ra ngay lập tức, đặc biệt là trong những mối quan hệ gia đình đã có sự đổ vỡ sâu sắc. Nhưng nếu chúng ta kiên nhẫn, tìm hiểu và chấp nhận những khác biệt, thì dần dần, sự hoà hợp sẽ có thể hình thành, dù không hoàn hảo.
Nếu sống trong một gia đình thiếu sự kết nối, bài học quan trọng tôi rút ra từ Hoà giải là sự lắng nghe và thấu hiểu. Mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái thường đầy những hiểu lầm và bất đồng, nhưng nếu có thể cùng nhau đối diện với những cảm xúc khó nói, đôi khi sự hòa giải có thể bắt đầu từ những thay đổi nhỏ trong cách thức giao tiếp. Chúng ta cần phải học cách chấp nhận rằng mọi thứ không thể thay đổi ngay lập tức, nhưng sự chân thành và cố gắng sẽ dần dần tạo ra những bước tiến trong việc hàn gắn những vết thương tinh thần trong gia đình.
La Thiên